Giữ gìn và phát triển tiếng Việt – Trách nhiệm và niềm tự hào dân tộc
Ngôn ngữ là linh hồn của dân tộc. Đối với người Việt Nam, tiếng Việt không chỉ là phương tiện giao tiếp đơn thuần mà còn là kho tàng lưu giữ giá trị văn hóa, lịch sử và bản sắc dân tộc suốt hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng, vấn đề giữ gìn và phát triển tiếng Việt trở nên cấp thiết và mang ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Tiếng Việt – Tài sản vô giá của dân tộc Việt Nam
Tiếng Việt là ngôn ngữ mẹ đẻ, là sợi dây kết nối tâm hồn của hơn 90 triệu người con đất Việt. Từ thuở "mẹ ru con bằng lời ru ngọt ngào", tiếng Việt đã nuôi dưỡng tình cảm, nhân cách và ý chí con người. Trải qua bao thăng trầm lịch sử, tiếng Việt không ngừng phát triển và hoàn thiện, trở thành một hệ thống ngôn ngữ phong phú, giàu hình ảnh, đa dạng sắc thái biểu cảm.
Những áng văn thơ như “Truyện Kiều” của Nguyễn Du, “Bình Ngô đại cáo” của Nguyễn Trãi, hay “Nhật ký trong tù” của Hồ Chí Minh… đã cho thấy vẻ đẹp uyển chuyển, sâu sắc và đầy sức truyền cảm của tiếng Việt. Ngôn ngữ ấy đã gắn bó, đồng hành cùng dân tộc Việt trong mọi chặng đường gian khó, và nay đang tiếp tục khẳng định vị thế trong thời đại mới.
Giữ gìn và phát triển tiếng Việt – Trách nhiệm của mỗi công dân
Tuy nhiên, cùng với sự phát triển của khoa học kỹ thuật, giao lưu quốc tế và ảnh hưởng của các nền văn hóa ngoại lai, tiếng Việt ngày càng bị lai căng, pha tạp. Nhiều bạn trẻ ngày nay có xu hướng nói và viết theo kiểu “nửa Tây nửa ta”, sử dụng tràn lan từ ngữ mạng xã hội, viết tắt vô tội vạ, làm mai một vẻ đẹp trong sáng của tiếng mẹ đẻ. Thậm chí, một số người còn coi thường, đánh giá thấp giá trị của tiếng Việt trong khi lại sùng bái ngôn ngữ nước ngoài.
Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt không có nghĩa là bảo thủ, khép kín mà chính là trân trọng, phát huy giá trị cốt lõi của ngôn ngữ, đồng thời tiếp thu tinh hoa ngôn ngữ khác một cách chọn lọc. Đây không chỉ là trách nhiệm của giới chuyên môn ngôn ngữ học hay ngành giáo dục, mà còn là nghĩa vụ thiêng liêng của mỗi người dân Việt Nam – đặc biệt là thế hệ trẻ. Mỗi người cần biết sử dụng tiếng Việt đúng chuẩn, sáng rõ và giàu tính biểu cảm trong học tập, giao tiếp, trên các phương tiện truyền thông cũng như mạng xã hội.
Bên cạnh đó, để phát triển tiếng Việt, cần thúc đẩy các hoạt động nghiên cứu, sáng tác văn học, dịch thuật, và số hóa dữ liệu ngôn ngữ nhằm mở rộng ảnh hưởng tiếng Việt trên trường quốc tế. Việc giảng dạy tiếng Việt cho kiều bào, quảng bá văn hóa Việt ra thế giới cũng là hướng đi quan trọng góp phần nâng cao vị thế tiếng mẹ đẻ.
Kết luận: Tiếng Việt – niềm tự hào, sứ mệnh và tình yêu
Tiếng Việt là máu thịt, là hồn cốt của dân tộc. Việc giữ gìn và phát triển tiếng Việt không chỉ là một nhiệm vụ mang tính quốc gia, mà còn là biểu hiện của lòng yêu nước, niềm tự tôn dân tộc. Khi mỗi người Việt trân trọng, gìn giữ và làm đẹp tiếng nói của chính mình, cũng đồng nghĩa đang góp phần bảo vệ và tỏa sáng nền văn hóa Việt Nam trong lòng nhân loại.
Thực Hành Tiếng Việt: Giữ gìn và phát triển tiếng Việt, Ngữ Văn Lớp 12, Tập 2
GV.Thiên Di.
Nhận xét
Đăng nhận xét