Truyện Cổ Tích: Sự Tích Trái Sầu Riêng

SỰ TÍCH TRÁI SẦU RIÊNG

Ngày xưa, vào thời nhà Tây Sơn, ở vùng đất Đồng Nai có một chàng trai tên là Lữ, vốn xuất thân trong một gia đình nông dân nghèo nhưng lại nổi tiếng khắp vùng là người văn hay, võ giỏi. Khi phong trào Tây Sơn nổi lên, chàng Lữ hăng hái cầm gươm theo nghĩa binh, từng nhiều lần đánh thắng quân chúa Nguyễn khiến chúng chạy dài. Nhưng khi nhà Tây Sơn thất thế, chàng đành lui về quê cũ, sống ẩn dật và lặng lẽ.

Tại quê nhà, Lữ làm thầy đồ, dạy học để kiếm sống. Một hôm, ông huyện trong vùng nghe tiếng bèn mời Lữ về dạy chữ cho con gái mình – tiểu thư Mỹ Dung. Nàng là một người nết na, dịu dàng, xinh đẹp như hoa ban sớm nở. Trải qua thời gian học hành, tình cảm giữa thầy và trò ngày càng sâu đậm. Họ thầm yêu nhau, lặng lẽ gửi gắm trái tim mình trong những ánh mắt và lời thơ.

Nhưng trớ trêu thay, Lữ chỉ là một thầy đồ nghèo, trong khi Mỹ Dung lại là tiểu thư đài các. Ông huyện vốn trọng danh vọng, nên không chấp nhận chuyện tình ấy. Biết con gái có tình riêng, ông huyện tức giận, nhốt Mỹ Dung trong phòng và gấp rút gả nàng cho một vị quan giàu có, có thế lực đang cầu hôn.

Đêm trước ngày cưới, Mỹ Dung đã lén hẹn gặp Lữ lần cuối. Nàng khóc nức nở trong vòng tay người mình yêu, cả hai đau đớn không nói nên lời. Mỹ Dung trao cho Lữ một chiếc khăn tay có thêu hình chim uyên ương – biểu tượng của tình yêu chung thủy, như một lời hứa dở dang giữa hai người.

Sáng hôm sau, khi kiệu hoa vừa đến cổng, mọi người bỗng nghe tiếng khóc bi thương rồi tiếng vật gì đó rơi xuống ao. Hốt hoảng chạy tới thì chỉ còn thấy khăn tay trôi lềnh bềnh trên mặt nước. Nàng Mỹ Dung đã gieo mình tự vẫn để giữ trọn mối tình với Lữ.

Cái chết của nàng khiến dân làng ai nấy đều thương tiếc. Còn Lữ, chàng như người mất hồn. Sau khi chôn cất Mỹ Dung, Lữ bỏ lên rừng sâu, sống ẩn dật, ngày ngày ngồi bên ngôi mộ nhỏ nàng dựng ở triền đồi. Một thời gian sau, nơi mộ mọc lên một cây lạ chưa từng thấy: lá to, hoa trắng ngần, mùi hương thoang thoảng.

Đến mùa, cây trổ ra một thứ quả kỳ lạ: vỏ ngoài đầy gai, nhưng bên trong là từng múi vàng óng, mềm mịn, tỏa mùi hương ngào ngạt và có vị ngọt xen lẫn chút béo, lại có chút gì đăng đắng, bùi ngùi. Người dân nếm thử thì cảm động nói:

– Quả gì mà ăn vào thấy buồn thương, nhưng cũng ngọt ngào như tình yêu tha thiết vậy!

Từ đó, người dân gọi quả ấy là “sầu riêng” – nghĩa là nỗi sầu riêng tư, nỗi buồn chỉ thuộc về hai người yêu nhau mà không thể đến được với nhau.

Cây sầu riêng ấy ngày càng được nhân giống khắp nơi, trở thành loại quả quý hiếm mang hương vị rất đặc biệt. Và câu chuyện tình buồn giữa chàng Lữ và nàng Mỹ Dung mãi mãi sống trong lòng dân gian, được kể lại như một truyền thuyết vừa đẹp, vừa bi thương – như chính hương vị của trái sầu riêng vậy.


Ý NGHĨA CỦA CÂU CHUYỆN “SỰ TÍCH TRÁI SẦU RIÊNG”

Câu chuyện "Sự tích trái sầu riêng" không chỉ đơn thuần là một truyền thuyết giải thích nguồn gốc của một loài trái cây quý, mà còn mang trong mình những ý nghĩa nhân văn sâu sắc, chạm đến trái tim của biết bao thế hệ.

Trước hết, câu chuyện là bản tình ca buồn đầy day dứt của đôi trai gái yêu nhau nhưng không thể đến được với nhau vì lễ giáo phong kiến và ranh giới giàu nghèo. Chàng Lữ – một người tài năng, có khí phách, hết lòng vì nghĩa lớn nhưng lại không được chấp nhận bởi địa vị thấp kém. Nàng Mỹ Dung – một tiểu thư khuê các – dám yêu, dám hy sinh, nhưng cuối cùng lại chọn cái chết để bảo toàn trọn vẹn tình yêu đầu đời. Cái chết của nàng là tiếng kêu uất nghẹn cho một xã hội đầy bất công, nơi hôn nhân bị chi phối bởi tiền tài và danh vọng chứ không phải tình cảm chân thành.

Từ cái chết ấy, cây sầu riêng mọc lên như một minh chứng của tình yêu thủy chung và bất diệt. Trái sầu riêng có vỏ ngoài cứng và đầy gai nhọn, tựa như rào cản cay nghiệt của cuộc đời và định kiến xã hội. Nhưng khi vượt qua lớp vỏ ấy, người ta lại được thưởng thức phần ruột vàng thơm ngọt, ngầy ngậy và hơi đắng nơi cuống lưỡi — như hương vị tình yêu: có ngọt, có bùi, có đắng cay, có xót xa, nhưng vẫn khiến người ta nhớ mãi không quên.

Câu chuyện cũng gợi lên bài học về lòng thuỷ chung, về sự dũng cảm trong tình yêu, về việc dám sống và dám hy sinh vì lý tưởng và cảm xúc thật của mình. Đồng thời, đây cũng là lời cảnh tỉnh nhẹ nhàng về những bất công của chế độ cũ, về sự tàn nhẫn khi dùng địa vị để chia cắt hạnh phúc lứa đôi.

Ngày nay, trái sầu riêng đã trở thành đặc sản nổi tiếng của miền đất phương Nam. Nhưng phía sau lớp vỏ gai góc ấy, mỗi múi sầu riêng còn ẩn chứa một câu chuyện tình buồn, để người đời thưởng thức không chỉ bằng vị giác, mà còn bằng cả trái tim.

Truyện Cổ Tích Việt Nam

Nhận xét

Tìm Danh Mục Liên Quan

Hiện thêm