Sự Tích 12 Con Giáp


Sự Tích 12 Con Giáp

Ngày xưa, xa lắm, khi đất trời còn mới, vạn vật mới được sinh ra, muông thú và con người vẫn chưa biết cách đếm ngày tháng, năm tháng cứ thế trôi qua mênh mang.

Một hôm, Ngọc Hoàng Thượng Đế – vị vua trên Thiên Đình, người cai quản trời đất – nghĩ ra một việc lớn:

“Phải đặt tên cho từng năm, từng tháng, để mọi loài biết thời gian mà làm ăn, gieo trồng, sinh con, dựng vợ gả chồng. Và để ghi nhớ, ta sẽ lấy tên của những con vật quen thuộc nhất với đời sống dưới trần gian để đặt tên. Nhưng phải chọn thế nào cho công bằng?”

Ngọc Hoàng suy nghĩ hồi lâu rồi cho ban bố một chiếu lệnh xuống hạ giới:

“Sau ba ngày nữa, đúng canh năm, tất cả muông thú hãy đến cửa Thiên Đình.
Mười hai con vật đến trước sẽ được chọn, xếp theo thứ tự về đích để đặt tên cho mười hai năm luân phiên nối tiếp nhau.”

Tin ấy truyền khắp rừng núi, sông suối. Cả thiên hạ xôn xao, ai nấy đều háo hức.


Chuột và Trâu – cuộc hẹn định mệnh

Trong rừng, Chuột nhỏ vốn thông minh nhưng yếu ớt, nghe tin thì lo lắm:

“Mình bé thế này, làm sao vượt được bao nhiêu núi cao, lại còn sông sâu trước Thiên Đình? Nếu không đi sẽ chẳng bao giờ có tên trong sách trời.”

Nghĩ mãi, Chuột nảy ra một kế. Nó tìm đến Trâu hiền lành đang nhai cỏ bên bờ ruộng:
– Anh Trâu ơi, mai anh đi thi với Ngọc Hoàng phải không? Cho em xin đi nhờ lưng với. Em nhỏ bé, chạy không kịp, nếu anh thương em, cho em bám theo, đến nơi em sẽ nhường anh trước.

Trâu vốn thật thà, nghĩ bụng: “Thương cái thân bé nhỏ, mình mạnh mẽ, có chậm một chút cũng chẳng sao.” Thế là Trâu gật đầu đồng ý.

Từ hôm ấy, Trâu vững chãi bước đi, Chuột lủi thủi chạy theo.


Cuộc đua lên Thiên Đình

Ngày hẹn tới. Từ sáng sớm, muông thú đã rộn ràng. Con nào khỏe thì chạy, con nào biết bay thì sải cánh. Tất cả đều muốn tên mình khắc vào lịch trời.

Con đường lên Thiên Đình phải vượt qua một con sông lớn – đó là thử thách quan trọng nhất.


Trâu kiên trì, Chuột mưu trí

Trâu khỏe, lội sông chắc chắn. Chuột ngồi gọn trên lưng, ướt lông mà chẳng vất vả gì. Khi gần tới bờ bên kia, chỉ còn vài bước nữa là vào cửa Ngọc Hoàng, Chuột bỗng nhảy phóc khỏi lưng, phóng vèo về phía trước.
Thế là Chuột đến đầu tiên!

Ngọc Hoàng ngạc nhiên:
– Bé nhỏ thế mà nhanh nhẹn, vậy con sẽ đứng đầu tiên: năm Tý.

Trâu đến ngay sau đó, được xếp thứ hai – năm Sửu.


Hổ dũng mãnh, Thỏ lanh lợi

Ngay sau lưng Trâu là Hổ. Con chúa sơn lâm này oai phong vượt núi, lao xuống sông, gầm vang át sóng, nhưng vì dòng nước xiết quá, nó bị chậm hơn. Ngọc Hoàng ban cho Hổ vị trí thứ ba – năm Dần.

Kế đó là Thỏ (nhiều nơi gọi là Mão). Thỏ nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn, nhảy băng băng qua các bãi đá nổi trên sông, đến trước nhiều con to lớn khác, giành vị trí thứ tư – năm Mão.


Rồng nhân hậu

Đáng lẽ Rồng phải tới sớm nhất, vì có thể bay thẳng lên trời. Nhưng dọc đường, Rồng thấy nhân gian hạn hán, ruộng đồng nứt nẻ, muôn loài khát khô. Không nỡ bỏ mặc, Rồng dừng lại, dùng phép gọi mưa, tưới cho trần gian. Vì lòng nhân hậu ấy mà Rồng tới sau, đứng thứ năm – năm Thìn.

Ngọc Hoàng nghe xong càng quý trọng tấm lòng cao cả.


Rắn len lỏi, Ngựa bất ngờ

Tiếp theo, Rắn trườn lặng lẽ, không ai để ý. Khi Ngựa phi như gió sắp tới đích, Rắn bỗng chui ra làm Ngựa giật mình. Nhân cơ hội, Rắn vọt lên trước, giành thứ sáu – năm Tỵ, còn Ngựa đành nhận thứ bảy – năm Ngọ.


Bộ ba Dê – Khỉ – Gà

Ở phía sau, ba người bạn đồng hành là Dê, Khỉ và Gà cùng giúp nhau vượt rừng, qua suối. Khi đến cửa Thiên Đình, họ không tranh giành mà nhường nhịn. Ngọc Hoàng cảm động trước tình bạn ấy và phán:

  • Dê đứng thứ tám – năm Mùi

  • Khỉ đứng thứ chín – năm Thân

  • Gà đứng thứ mười – năm Dậu


Chó ham vui và Heo lười

Đáng lẽ Chó phải đến sớm, vì vốn bơi rất giỏi. Nhưng dọc đường gặp dòng nước trong mát, nó mải mê nghịch ngợm, đùa chơi mãi nên đến muộn, đứng thứ mười một – năm Tuất.

Cuối cùng là Heo. Heo đang đi nửa đường thì bụng đói, dừng lại ăn no rồi ngủ quên mất. Khi tỉnh dậy vội vàng chạy tiếp, nhưng chỉ kịp tới sau cùng. Heo được xếp thứ mười hai – năm Hợi.


Mèo bị lỡ hẹn và mối thù truyền kiếp

Còn Mèo – vì tin lời hứa của Chuột mà ngủ say, bị bỏ quên. Khi tỉnh dậy thì cuộc thi đã xong. Từ đó, Mèo ôm mối hận, thấy Chuột là vồ ngay, không bao giờ tha thứ.


Công bố 12 con giáp

Ngọc Hoàng nghiêm trang phán:

“Từ nay, lịch của trời đất sẽ theo thứ tự các con vật đã đến:
Tý – Sửu – Dần – Mão – Thìn – Tỵ – Ngọ – Mùi – Thân – Dậu – Tuất – Hợi.
Hết 12 năm lại quay vòng một lần, đời đời như thế.”

Từ đó, 12 con giáp ra đời, đi vào đời sống, thành cách tính năm tháng, thành câu chuyện dân gian truyền từ đời này qua đời khác.


Ý nghĩa câu chuyện

  • Khôn ngoan cũng cần có sức mạnh, nhưng lòng nhân hậu và sự nhường nhịn mới được muôn đời kính trọng.

  • Ai lười biếng, ham chơi sẽ tụt lại sau cùng.

  • Và kẻ gian xảo như Chuột tuy đứng đầu nhưng lại mang tiếng mãi mãi.

Nhận xét

Tìm Danh Mục Liên Quan

Hiện thêm