SỰ TÍCH CHỊ HẰNG NGA
Ngày xưa, vào thời thượng cổ, trên bầu trời có tới mười mặt trời cùng mọc lên một lúc, khiến mặt đất bị thiêu đốt, cây cối khô héo, con người lâm vào cảnh khốn cùng. Thấy dân chúng khổ sở, Hậu Nghệ, một vị tướng tài ba, nổi tiếng thiện xạ, đã dùng cung tên bắn rơi chín mặt trời, chỉ để lại một mặt trời duy nhất để chiếu sáng nhân gian.
Công lao ấy khiến Hậu Nghệ được người đời kính trọng và được phong làm vua. Danh tiếng vang dội, nhưng quyền lực cũng khiến ông ngày càng trở nên kiêu ngạo và độc đoán.
Hậu Nghệ có một người vợ xinh đẹp tuyệt trần tên là Hằng Nga. Hai người sống bên nhau rất hạnh phúc. Một ngày nọ, Hậu Nghệ nghe nói trên núi Côn Luân có một vị Tây Vương Mẫu đang giữ thuốc trường sinh bất lão – ai uống vào sẽ lập tức bay lên trời, trở thành tiên. Tham vọng bất tử để giữ vững ngai vàng, Hậu Nghệ quyết tâm tìm đến Tây Vương Mẫu. Vượt qua bao hiểm nguy, cuối cùng ông cũng xin được hai viên thuốc trường sinh.
Tuy nhiên, Hậu Nghệ không uống ngay mà đem thuốc về cất kỹ tại nhà, đợi ngày thuận lợi sẽ dùng. Ông chỉ tiết lộ cho Hằng Nga biết nơi cất giấu. Nhưng sau đó, Hậu Nghệ càng ngày càng tàn bạo, khiến Hằng Nga lo lắng nếu chàng trở nên bất tử, thiên hạ sẽ mãi sống trong thống khổ.
Một hôm, khi Hậu Nghệ vắng nhà, một tên đồ đệ phản bội tên là Bồng Mông lén lút đột nhập vào nhà, ép Hằng Nga giao ra thuốc trường sinh. Bị dồn vào đường cùng, để bảo vệ bảo vật khỏi kẻ gian, Hằng Nga uống cả hai viên thuốc. Ngay khi vừa nuốt xuống, thân thể nàng trở nên nhẹ nhàng, bay vút lên không trung, hóa thành tiên nữ, rồi bay thẳng lên cung trăng.
Kể từ đó, Hằng Nga sống cô đơn nơi Cung Quảng Hàn, chỉ có chú thỏ ngọc làm bạn, ngày ngày giã thuốc trường sinh dưới bóng cây ngọc quý. Trái tim nàng luôn hướng về trần gian và nhớ thương chồng cũ.
Về phần Hậu Nghệ, khi trở về, biết tin vợ mình đã hóa tiên, ông vô cùng đau khổ. Mỗi năm đến ngày rằm tháng Tám, khi trăng tròn và sáng nhất, ông lại bày một mâm cúng thật lớn, đặt trước sân, có bánh trái, hoa quả, và ngước nhìn trăng để tưởng nhớ người vợ yêu quý.
Từ đó trở thành tục lệ Trung Thu – ngày hội trăng rằm để đoàn viên, tưởng nhớ Hằng Nga và cầu mong an lành.
Ý NGHĨA TRUYỆN CỔ CHỊ HẰNG NGA
Câu chuyện về Chị Hằng là biểu tượng của:
-
Lòng vị tha: Hằng Nga sẵn sàng hy sinh cuộc sống hạnh phúc bên chồng để ngăn chặn cái ác.
-
Tình yêu thủy chung: Dù đã thành tiên, nàng vẫn mang nỗi cô đơn nơi cung trăng, ngày đêm nhớ về Hậu Nghệ.
-
Truyền thống gia đình: Từ nỗi mong nhớ của Hậu Nghệ, người đời mới có ngày Tết Trung Thu – lễ hội sum vầy và tưởng nhớ người thân.
Nhận xét
Đăng nhận xét