Cả đời hy sinh cho con, đến khi về già… cha mẹ nhận ra mình chỉ là một gánh nặng
Có một sự thật buồn đến đau lòng: không ít bậc làm cha mẹ đã sống trọn cuộc đời mình vì con cái, hy sinh tất cả – từ tuổi trẻ, sức khỏe, thời gian, đến cả những ước mơ nhỏ bé riêng tư – chỉ để đổi lại một tương lai tốt đẹp hơn cho con. Nhưng rồi đến một lúc nào đó, khi tóc đã bạc, tay đã run, mắt đã mờ, họ chợt giật mình nhìn lại – tất cả đã trôi qua như một giấc mộng.
1. Một đời vất vả – chỉ mong con đủ đầy
Trong suốt mấy chục năm làm cha làm mẹ, có ai đếm được bao nhiêu đêm thức trắng, bao nhiêu giọt mồ hôi đổ xuống để đổi lấy từng đồng nuôi con ăn học? Có người mẹ bán hàng ngoài chợ, ngồi dưới trời nắng chang chang đến cháy da mặt. Có người cha chạy xe chở hàng đến khuya, ăn vội bữa cơm nguội bên lề đường chỉ để kịp chuyến giao hàng tiếp theo.
Mỗi món đồ chơi con thích, mỗi lớp học thêm con cần, mỗi chuyến đi chơi bạn bè con đòi hỏi – cha mẹ đều gắng gượng xoay xở. Cơm cha mẹ ăn có thể là cơm nguội với nước mắm, nhưng con phải có hộp sữa, đôi giày tốt, chiếc xe đi học không thua bạn.
Không một lời oán trách, không một ngày nghỉ ngơi. Cả một cuộc đời chỉ xoay quanh một mong ước duy nhất: "Con cái thành người, có tương lai, không phải khổ như mình nữa."
2. Về già – trắng tay và vô hình
Rồi năm tháng qua đi. Con cái lớn lên, có người thành đạt, có người bận rộn với gia đình riêng. Cha mẹ già đi – từng ngày một.
Lưng còng xuống. Bước chân chậm dần. Tiền không còn, sức không còn. Và rồi họ nhận ra:
-
Căn nhà ngày xưa vay mượn mua cho con, nay đứng tên con.
-
Mảnh vườn cha mẹ bán để đóng học phí, giờ đã thành ký ức.
-
Những khoản nợ y tế cuối đời, không ai muốn gánh giúp.
Lúc đó, người làm cha, làm mẹ không biết phải nói gì. Họ cúi đầu im lặng, không phải vì không có lời để nói, mà vì không muốn làm phiền thêm.
3. Hối hận muộn màng – vì đã yêu quá nhiều mà quên mất chính mình
Người ta thường nói, tình yêu của cha mẹ là tình yêu duy nhất không đòi hỏi sự đáp lại. Nhưng cũng chính vì thế, nhiều cha mẹ đã yêu đến mức quên cả bản thân. Họ dốc sạch mọi thứ để cho con mà không giữ lại một chút gì cho tuổi già.
Họ không dạy con biết trân trọng, không dạy con hiểu rằng cha mẹ cũng cần được yêu thương, chăm sóc. Và vì thế, khi cha mẹ không còn khả năng cho đi nữa, họ trở nên thừa thãi trong chính mái nhà từng là nơi họ dựng xây bằng cả cuộc đời.
4. Lời nhắn gửi muộn màng cho cả hai thế hệ
Lời Kết: Đừng để tình yêu hóa thành sự tủi thân
Cuộc đời cha mẹ là một vòng tròn của cho đi – không hối tiếc, không đòi hỏi. Nhưng xin đừng để đến cuối đời, họ phải sống trong nỗi buồn rằng tất cả những gì đã trao đi suốt mấy chục năm, cuối cùng chỉ khiến họ trở thành người thừa trong cuộc đời con cái.
Nhận xét
Đăng nhận xét